
たとえばボス(レオナルド・ダ・ビンチとほぼ同時代ながら、中世の幕を最高の形で引いた人と言っていいだろう)。20世紀のはじめ、シュルレアリストたちによって「再発見」(=賞賛)されたのは、彼らがそれまで戦っていたアカデミックな絵画とのズレからではなかったか。
ルネサンス以後に確立された、アカデミックな世界観から逃れ出る道を探していたシュルレアリストたちに、こんな方法があったのかと「再発見」されたのだ。ボスの絵も広く言えば油彩ではあるが、その単純、原始的な方法はイラストの手法の原点でもある。
ボスの絵がなぜ今新しいかと言えば、現代の絵画、視覚がアカデミックな油彩表現から、より単純なイラスト的表現に向かっているからだ。Có vẻ như loài người sẽ nằm dưới sự kiểm soát của trí tuệ nhân tạo.、Khi đối mặt với sự lo lắng về tương lai gần、khó 、Một kỹ thuật mà bất cứ ai cũng có thể vẽ mà không cần sự khéo léo、Có lẽ là vì nó cho bạn trực giác rằng nó rất cần thiết cho biểu hiện cuối cùng của loài người。Ngay cả những người nghĩ như thế đang sống trong tầm nhìn trong quá khứ của họ。そのズレが新しさを感じさせている。
しかしボスの作品そのものは、当然ながら「誰でも描ける」ものでないことは言うまでもない。